Mỗi người có một con đường độc nhất của mình!
Bạn có xu hướng so sánh mình với người khác? Bạn liên tục cảm thấy bị sức ép phải làm theo các tiêu chuẩn nhất mực, để hiệp với một khuôn mẫu hoàn hảo của xã hội?
Bạn có thể dễ dàng thấy sự so sánh tồn tại ở khắp mọi nơi trong cuộc sống bây chừ. Khi còn nhỏ, g chúng ta bị so sánh với điểm số bởi giáo viên, phụ huynh và thậm chí là bạn bè. Nhiều người thường so sánh điểm số, như ai đạt điểm cao hơn, thành tích cao hơn, v.v…
Sau đó, khi trưởng thành, mọi người so sánh tuổi thành thân, điều này rất phổ thông ở các nước châu Á. Sau hôn phối,người ta lại so sánh về ngôi nhà, căn hộ bạn đang sống, so sánh về những đứa trẻ, thành tích của con cái... Sự nghiệp cũng vậy – khi đi làm, chúng ta bị so sánh công việc, vị trí, thu nhập... Rõ ràng, so sánh luôn tồn tại, thậm chí sự xuất hiện của nó quá thân thuộc đến nỗi chúng ta không nhận ra.
![Thất bại hay thành công không quyết định bởi vật chất hay danh tiếng: Làm chủ được chính mình, dù ở đâu bạn cũng là người chiến thắng - Ảnh 1. Thất bại hay thành công không quyết định bởi vật chất hay danh tiếng: Làm chủ được chính mình, dù ở đâu bạn cũng là người chiến thắng - Ảnh 1.](https://afamilycdn.com/150157425591193600/2020/7/18/e9085fa0a9139c5d8a278a58561446b8-1594974737254637148644-1595039287526-159503928842319101284.png)
Chúng ta đều tham dự Facebook, Instagram và nhờ chúng, chúng ta có thể biết cả thảy về một ai đó từ thông báo cá nhân chủ nghĩa, thành tích, thu nhập…
bởi vậy, càng ngày càng dễ dàng để xem những gì mọi người đang làm. Chỉ với một cú nhấp chuột đơn giản, một tin nhắn đơn giản, một cái nhìn đơn giản, bạn có thể lướt qua dòng thời kì của mọi người và tức tốc xem những gì họ đã làm. Và rõ ràng, hầu hết mọi người sẽ chỉ đăng những điểm trội của mình. Chúng ta phải đối mặt với hình ảnh hoàn hảo về cuộc sống của mọi người. Điều này làm tăng sức ép so sánh và nhiều người tự hỏi: “Tại sao tôi không làm được như họ?”.
Khi bạn so sánh với người khác, khi bạn cảm thấy tồi tệ và suy nghĩ: “Người này có cái này! Người kia thật xinh đẹp! Người kia nữa thật xuất sắc!” thì xin hãy nhớ này rằng tất chúng ta có con đường riêng trong cuộc sống. Bạn có con đường độc nhất vô nhị của bạn. Tôi có con đường duy nhất của tôi. Người ngẫu nhiên đi trên phố cũng vậy. Chúng ta có những con đường riêng trong cuộc sống. quờ quạng chúng ta đều có nền tảng cá nhân chủ nghĩa của riêng mình: cha mẹ, giáo dục, nơi sống, kinh nghiệm,…
hiện nay, các trường học và hệ thống có thiên hướng "hàng hóa hóa" con người. bởi vì ngay từ khi đăng ký và trúng tuyển vào trường, bạn đang ở độ tuổi đặc biệt và các bạn cùng lớp của bạn cùng lớp cũng vậy. Mọi người xung quanh bạn đều ở cùng độ tuổi và được xếp vào cùng một lớp, cùng một chương trình giảng dạy. Đó là nơi mọi người trở thành một mặt hàng, vị sau đó con người bạn được đánh giá bởi điểm số, thành tích.
Sau khi tốt nghiệp, sự so sánh này chuyển sang công việc. Bạn được trả bao nhiêu? Bạn đã làm mướn việc gì? Bạn đã vào công ty nào? Và sau đó bạn được xác định bởi công việc của bạn, công ty của bạn, tên thương hiệu của công ty bạn và số tiền trên bảng lương của bạn.
dù rằng từng lớp và các hệ thống vẫn đang thực hiện những so sánh như vậy, và chúng khiến chúng ta mất đi bản sắc riêng và quên mất rằng chúng ta là những sinh vật cá biệt, nhưng hãy nhớ rằng trường hợp, nơi làm việc giúp chúng ta học các kỹ năng và trang bị tri thức cho bản thân, để có thể sử dụng chúng để cải thiện cuộc sống và làm thuê việc mà chúng ta thích. Hoặc đó cũng có thể được coi là bước đệm để đưa chúng ta tiến gần hơn với con đường của mình.
Điều quan yếu nhất là những gì bản thân bạn muốn
Hãy nhớ rằng bất kể người khác làm gì hay người khác cố b gắng đối xử với bạn như thế nào, từng lớp đánh giá bạn ra sao, bạn là một cá nhân độc nhất vô nhị với con đường độc nhất vô nhị của mình. nên, mọi sự so sánh đều là khập khiễng. Đừng vì hầu hết mọi người thành thân ở tuổi 28 thì bạn cũng nên vắt kết hôn ở tuổi 28. Và khi bạn chưa thành thân ở tuổi 28, 29, 30, 31 hoặc 32, bạn không cần phải cảm thấy nhợt vì bạn đang đi trên con đường riêng của mình.
rưa rứa như vậy khi ai đó đạt đến một mức độ thành công nhất định trong sự nghiệp hoặc kinh dinh ở tuổi 25, 30 hoặc 35, bạn không cần phải nhìn vào đó và rồi cảm thấy bản thân thất bại hoặc kém cỏi. Không cần phải làm điều đó!
![Thất bại hay thành công không quyết định bởi vật chất hay danh tiếng: Làm chủ được chính mình, dù ở đâu bạn cũng là người chiến thắng - Ảnh 2. Thất bại hay thành công không quyết định bởi vật chất hay danh tiếng: Làm chủ được chính mình, dù ở đâu bạn cũng là người chiến thắng - Ảnh 2.](https://afamilycdn.com/150157425591193600/2020/7/18/1427863817195759-15949745357711383849772-1595039290362-15950392905501956910026.jpg)
Điều quan yếu nhất là những gì bạn muốn cho bản thân và những gì bạn muốn cho cuộc sống của mình, không so sánh với người khác và những gì họ đã làm trong cuộc sống của họ. Bạn có thể nhìn vào cuộc sống của người khác như một cách để lấy cảm hứng, như một cách để tự đánh giá chính mình, như một cách để ngẫm: “Tôi đang đi u đúng hướng và làm những gì tôi muốn cho bản thân mình không?”
Đừng nhìn về phía người khác, thấy họ thành công và nghĩ rằng bạn nên đi theo con đường đó. Bạn sẽ cảm thấy sức ép khi không đạt được kết quả như mong muốn. Đó là bởi mỗi người có một tư duy, khả năng, định hướng riêng, những con đường bởi thế cũng không giống nhau. Có thể ai đó thành công ở lĩnh vực này, nhưng đó không phải sở trường của bạn, bạn cũng có thể thành công, nhưng ở một mảng khác.
rốt cục, điều quan trọng nhất là biết giá trị bản thân, mình là ai, mình muốn gì và tìm ra con đường của riêng bạn. Không so sánh bản thân với người khác như một cách để gây sức ép cho bản thân, tự thương nghiệp hóa bản thân. 0 Hãy nhớ rằng bạn là một cá nhân độc đáo ở đây trên Trái đất, trong con đường cuộc sống và cuộc hành trình của chính bạn. thắng lợi thật sự nằm ở việc bạn khám phá những tiềm năng, mê say của bản thân và tạo ra một cuộc sống mà bạn có thể tự hào: một 6 cuộc sống mà bạn có thể nhìn lại và hạnh phúc vì ắt những gì đã qua.
Theo Personalexcellence
0 nhận xét:
Đăng nhận xét